Xét nghiệm ADN và câu chuyện tình người trong xã hội hiện đại. Câu chuyện xét nghiệm AND là thuộc về khoa học. Điều đáng bàn là câu chuyện về tình người đằng sau các kết quả xét nghiệm này. Con trai mắc bệnh hiểm nghèo: Con chết mẹ không có tiền mua quan tài đâu.
Bây giờ bố mẹ với con đến bệnh viện xét nghiệm ADN, có kết quả rồi tính được không con? Chị gái anh tru tréo nói: – Thành, em nhìn xem, em giống bố giống mẹ như thế, cặp lông mày của em như khuôn đúc ra với bố như thế, không xét nghiệm ADN cũng rõ rồi.
Bà dẫn cháu đi xét nghiệm ‘vụng’. Chuyện ở phòng xét nghiệp ADN có lắm bi hài. Câu chuyện của một bà cụ vì không biết đầu đuôi thế nào, nghe vợ chồng con cái cãi vã nhau về việc đứa con, bà sợ mình bị hớ. Hớ là bấy lâu nay bà đã chăm sóc tận tình, yêu thương
Câu chuyện Phú Thượng: Xét nghiệm ADN “câu chuyện cổ tích” giữa đời thường. Xét nghiệm ADN huyết thống không phải là chủ đề quá mới nhưng chắc chắn sẽ còn xa lạ với rất nhiều người. Đây là chủ đề hấp dẫn và xoay quanh nó cũng có những câu chuyện rất xúc
Trong hàng ngàn cuộc đời, số phận xoay quanh tờ kết quả xét nghiệm ADN, Ths Nguyễn Thị Nga kể cho chúng tôi nghe câu chuyện về một giám đốc doanh nghiệp, ngoài 30 tuổi, ở Hà Nội.
1 Thông tin cần biết về Xét nghiệm ADN. 1.1 Xét nghiệm ADN là gì? 1.2 ADN là gì? 1.3 Giám định ADN, xét nghiệm ADN và phân tích ADN có khác nhau không? 1.4 Xét nghiệm ADN xác định mối quan huyết thống được thực hiện như thế nào? 1.5 Tại sao xét nghiệm ADN phải vận hành theo ISO?
7BrGLKI.
Chị Nguyễn Thị Hải Yến chia sẻ về câu chuyện của người đàn ông mang 2 con đi xét nghiệm ADN. Chia sẻ câu chuyện của người đàn ông ngoài 30 tuổi, ở Hà Nội cách đây hơn 10 năm, chị Nguyễn Thị Hải Yến, nhân viên phòng lấy mẫu Trung tâm phân tích ADN và công nghệ di truyền vẫn bồi hồi. Chị kể, đó là một ngày gần trưa, người đàn ông trông tri thức, đi xe máy chở theo 3 người, trong đó người lớn tuổi là mẹ, còn lại là 2 con gái. Một bé học lớp 5, một bé học lớp 3. Tại trung tâm, anh tuyên bố, không hề nghi ngờ vợ. Việc anh cùng các con đi xét nghiệm ADN xác định quan hệ huyết thống chỉ để mẹ anh thỏa mãn. Bởi mẹ thấy các cháu càng lớn càng không giống bố nên liên lục nghi ngờ con dâu. Nhưng kết quả xét nghiệm ADN lại xác định, người đàn ông và 2 đứa trẻ không phải là cha và con ruột. "Cầm kết quả trên tay, anh ta khóc ngay tại trung tâm. Vừa khóc anh vừa nói, bản thân rất tin tưởng, yêu thương, luôn chăm lo cho vợ con. Vậy mà bao năm nay, người vợ anh yêu lại lừa anh, sinh con với người khác rồi nói đó là con anh. Hơn nữa, người vợ này không chỉ lừa anh một lần. Sự thật nay được xác định rõ ràng, anh không biết phải đối diện như thế nào”, chị Hải Yến kể. Chị nhớ lại “Ngày đó, tôi vừa ra trường và đến làm việc ở trung tâm, gặp người bố như vậy, tôi nhận thấy, vợ anh ta là người phụ nữ có phúc mà không biết hưởng. Hình ảnh và câu chuyện của anh ấy cứ in đậm trong tâm trí tôi. Càng thương anh ấy bao nhiêu, tôi càng ghét người vợ đó bấy nhiêu”. Quay lại câu chuyện của người bố đưa 2 con đến xét nghiệm, chị Hải kể “Khi nhận được kết quả, anh ấy ngồi khóc tại trung tâm khoảng nửa ngày. Nhưng được sự động viên của nhân viên trung tâm, anh dần trấn tĩnh lại và cầm tờ kết quả ra về. Trước khi rời khỏi trung tâm, anh ấy có nói "Bao lâu nay, tôi không nghe lời mẹ về việc 2 con của mình không cùng huyết thống, luôn phản đối mẹ. Giờ cầm kết quả xét nghiệm ADN tôi mới thấy mẹ tôi đã đúng”. Theo chị Hải Yến, khi người đàn ông lấy xe máy ra về, chị cùng nhiều người ở trung tâm đi theo trấn an tâm lý. Chúng tôi chỉ sợ, anh ấy nghĩ quẩn thì không hay. “Anh còn trẻ và làm lại được”, chị Hải Yến nói với khách hàng của mình. Giọt nước mắt hạnh phúc khi nhận kết quả xét nghiệm ADN Chị Hải Yến cũng kể câu chuyện của người đàn ông trung niên khoảng 40-50 tuổi, làm trong ngành xây dựng đến trung tâm xét nghiệm ADN để xác định quan hệ huyết thống với con trai. Chị Nguyễn Thị Hải Yến hướng dẫn cách lấy mẫu xét nghiệm ADN. Sau vài ngày, khi cầm kết quả xét nghiệm trên tay, người đàn ông khá bất ngờ, đau đớn. Anh kể rằng, bản thân luôn tin tưởng, làm rất nhiều điều cho vợ mà cuối cùng người vợ đầu ấp tay gối lại lừa chồng, đẻ con với người khác. Chị Yến cho biết thêm, người đàn ông đó không chỉ thất vọng về vợ của mình mà còn đau lòng kể về những lời gièm pha của mọi người nói rằng anh không thể có con. Bẵng đi vài năm, chị Yến lại được tiếp người đàn ông này. Lần này anh mang cuống rốn đến đề nghị xét nghiệm ADN để xác định huyết thống cha con. Nhận mẫu của khách, nhân viên trung tâm rất hồi hộp đợi kết quả xét nghiệm bởi ai cũng muốn người đàn ông đó có được một người con ruột để dẹp tan những lời gièm pha.
Những ngày gần đây, dư luận xôn xao về vụ con sinh đôi khác cha ở Hòa Bình và hai vụ nhận nhầm con ở Hà Nội. Mọi việc có thể sẽ chìm trong bức màn bí mật mãi mãi nếu những người liên quan không tìm đến trung tâm xét nghiệm ADN. Và những sự thật không thể ngờ tới đã được khoa học "đưa ra ánh sáng".Trên một số diễn đàn và mạng xã hội, nhiều người chia sẻ các biện pháp tránh nhận nhầm khi sinh con ở bệnh viện. Có thể là họ còn đang hoài nghi và không tin tưởng vào cách quản lý trẻ sơ sinh của các bệnh viện ở Việt Nam."Có lẽ chưa có một khảo sát hay điều tra xã hội học nào về nhu cầu giám định ADN nhưng sau những vụ việc vừa rồi, rất có thể sẽ có một hiệu ứng dây chuyền và nhu cầu xét nghiệm ADN sẽ tăng cao", anh Bình Hai Bà Trưng- Hà Nội ta xét nghiệm ADN để làm gì?Về bản chất, những người nhờ đến xét nghiệm ADN đều muốn tìm ra sự thật, tìm một câu trả lời chính xác về mối quan hệ huyết thống thông qua sự trợ giúp của khoa học kỹ thuật. Kết quả xét nghiệm sẽ làm sáng tỏ những băn khoăn, ngờ vực về mối quan hệ giữa những người có liên quan trong các xét nghiệm vụ “con sinh đôi khác cha” thì đằng sau đó là một niềm tin đã bị đặt nhầm chỗ, mà cụ thể hơn là sự lừa dối trong mối quan hệ vợ chồng. Từ kết quả xét nghiệm AND, phủ lên một bóng mây nghi ngờ về lòng chung thủy, cái niềm tin tuyệt đối trong tình yêu, trong quan hệ vợ chồng đã bị đánh cắp. Giả sử như chưa từng có phương pháp xét nghiệm ADN thì có lẽ nhiều người sẽ mãi mãi đặt niềm tin vào một sự không trung thực. Trong trường hợp này, xét nghiệm ADN đã đóng vai trò tích cực trong cuộc sốngCòn đối với vụ nhận nhầm con của hai người phụ nữ thì đằng sau kết quả xét nghiệm ADN ấy là những day dứt, trăn trở và bất ngờ của những người trong cuộc. Một sự nhầm lẫn kéo dài cả nhiều chục năm, nhưng niềm tin và tình cảm thì không hề nhầm chỗ, nó vẫn tỏa sáng trong tim mỗi người. Điều ấy thể hiện bằng tình cảm người ta trao cho nhau khi mà ông bố hét lên “chỉ có nó là con” hay khi người ta bàn với nhau “giấu kết quả đi không con bé nó buồn”…Trong trường hợp này, có lẽ khoa học xét nghiệm AND không có nhiều ý minh họaTình người và tính nhân văn đằng sau các kết quả xét nghiệmBỏ qua vấn đề khoa học và những chuyện tiếu lâm hay thị phi của xã hội, điều đáng bàn là câu chuyện đằng sau những kết quả xét nghiệm, mà hơn hết là câu chuyện về tình người, về niềm tin và cách ứng xử của những người trong sống có những điều nằm ngoài dự đoán mà chúng ta không thể lường trước được. Kết quả xét nghiệm có thể giúp người ta sáng tỏ mọi nguồn cơn, giúp con người ta tìm về với nguồn gốc của mình. Nhưng đôi khi kết quả xét nghiệm lại có thể mang đến những hiệu ứng tiêu cực, dẫn tới bi kịch trong gia đình, xã hội. Và chúng ta tự đặt câu hỏi Vậy điều đó phụ thuộc vào cái gì? Câu trả lời chỉ gói gọn vào hai chữ Tình với khoa học thì kết quả chỉ có một, nhưng đối với cuộc sống, nó lại phản ánh muôn màu, mà cụ thể hơn là cái tình người dành cho nhau trong đó. Người muốn biết cái tình mình dành cho đối phương có bị lừa dối hay không, người lại muốn tìm đối tượng đúng của mình để trao gửi cái tình… tất cả chỉ phụ thuộc vào cách ứng xử của con với vụ nhận nhầm con, có những ý kiến cho rằng những người cha, người mẹ hay những người con không nên khơi lại chuyện xưa, chấp nhận thực tế đã an bài. Nhưng có lẽ chỉ những người trong cuộc mới rõ hơn ai hết họ cần phải làm gì. Tất cả những người cha, người mẹ, người con ở đây đều vô tình rơi vào tình cảnh trớ trêu của số phận và khi họ đã biết sự thật thì liệu lương tâm có thanh thản khi không đi tìm máu mủ, ruột rà của mình?Một điều hết sức cảm động là ở vụ nhận nhầm con, người trong cuộc không một lời oán giận về sự tắc trách, bất cẩn hay vì nguyên nhân nào đó đã đưa đẩy cuộc đời họ vào cảnh phải rời xa cha mẹ đẻ/con đẻ ngay từ khi đứa trẻ cất tiếng khóc chào hai người con bị nhận nhầm là chị Trang và chị Hiền đều đã được sống trong tình yêu thương vô bờ bến của cha mẹ nuôi. Và cũng bởi lẽ đó mà không nên dùng từ "nuôi nhầm" ở những trường hợp này. Nếu chỉ xét về trách nhiệm thì mới có khái niệm "nuôi nhầm". Nhưng nuôi con đâu chỉ là trách nhiệm, con có thể bị nhận nhầm, nhưng tình yêu thương của cha mẹ dành cho con thì không thể nhầm. Thậm chí, khi cha mẹ biết là "nhầm" nhưng vẫn giấu đứa con và tiếp tục nuôi nấng, yêu thương hơn trước thì sao lại gọi là "nuôi nhầm". Nói "nuôi nhầm" con liệu rằng có thiếu nhân văn?Trong cuộc sống, cụ thể trong quan hệ giữa con người với con người có vô vàn tình huống, hoàn cảnh, có thể có những số phận éo le, trớ trêu chỉ được sáng tỏ bằng câu trả lời chuẩn xác của khoa học. Mỗi người con chỉ có một cha và một mẹ đẻ ra... Chị Trang và chị Hiền, sau này dù có tìm lại được cha mẹ đẻ hay không thì các chị cũng vẫn luôn có tình yêu thương của gia đình bên cạnh. Hy vọng lắm vào những tư duy tỉnh táo, những cư xử giàu lòng nhân ái đằng sau mỗi kết quả xét nghiệm ADN để cuộc sống tốt đẹp hơn./.
Tôi gắn bó, làm việc ở Trung tâm phân tích ADN suốt 10 năm qua. Trong suốt thời gian làm việc tại đây, chứng kiến nhiều niềm vui, nỗi buồn và không ít những bi kịch ngang trái của những khách hàng mình đã gặp, lần nào tôi cũng suy nghĩ về họ khá lâu. Họ thường chia sẻ với tôi những tâm sự đầy khúc mắc trước, trong và sau khi đến làm việc. Nhưng không ai trong số họ biết rằng, ngay cả chính tôi cũng có tới 3 câu chuyện khó tin và đau đớn liên quan đến xét nghiệm ADN… Câu chuyện thứ 12 Số phận buồn tủi của cô gái nuôi “con nhặt” Thấm thoắt đã 13 năm kể từ ngày tôi có được cô con gái lớn của mình. Ngày đó, tôi còn là cô sinh viên năm thứ nhất Trường cao đẳng Sư phạm tỉnh. Một lần về quê nghỉ cuối tuần, khi bắt xe lên trường vào chiều chủ nhật, tôi ngồi cạnh một người phụ nữ có con nhỏ. Tiết trời mùa đông khá lạnh, gió lùa qua cửa kính vào trong xe khiến các hành khách ngồi co cụm lại với nhau mong tìm được chút hơi ấm. Tôi chủ động nhường chỗ cho chị ngồi vào phía trong, chị lí nhí cảm ơn rồi bế con chuyển sang chiếc ghế của tôi. Suốt quãng đường dài, người mẹ bịt khẩu trang gần kín mặt, nên những lúc trò chuyện với tôi, giọng chị trở nên rất khó nghe, có lúc tôi phải hỏi lại mấy lần mới hiểu được nội dung. Chị cho biết là sinh con được 2 tháng thì vợ chồng nảy sinh mâu thuẫn, anh chồng có bồ bên ngoài, không có trách nhiệm gì với vợ con, đã vậy cứ về đến nhà là tìm cách gây gổ, chửi bới chị. Không chịu nổi cảnh bị hành hạ tinh thần đó, chị quyết định viết đơn li hôn để lại và lựa lúc chồng không có nhà đã bế con bỏ đi. Chị đang tính về nhà mẹ đẻ tá túc ít lâu rồi sẽ tìm công việc phù hợp để kiếm sống nuôi con. Nghe chuyện, tôi rất thương chị, chỉ biết nói mấy lời an ủi ngây ngô. Xe chạy được nửa quãng đường thì dừng lại trước một trạm nghỉ cho hành khách xuống uống nước, mua quà bánh, hoặc đi vệ sinh. Chị nhờ tôi bế hộ con một lát để xuống mua chai nước. Khi các hành khách lục tục kéo nhau trở lại chỗ ngồi, anh tài xế chuẩn bị nổ máy mà vẫn chưa thấy mẹ đứa bé lên xe, tôi vội vã bảo anh chờ thêm một chút, chắc chị ấy sắp lên. Nhưng nửa tiếng, rồi một tiếng đồng hồ trôi qua, người phụ nữ ấy vẫn bặt tăm. Đứa bé thức giấc, ọ ẹ khóc đòi mẹ, khiến lòng tôi nóng như lửa đốt, không biết chị gặp chuyện gì mà đi lâu thế. Thêm nửa tiếng nữa trôi qua, anh tài xế hỏi tôi có nhớ mặt mẹ đứa bé không để xuống xe đi tìm. Lúc này tôi mới nhớ ra là mình không hề nhìn rõ mặt chị, ngay cả tiếng nói còn không nghe rõ. Mấy người phụ nữ lớn tuổi ồ lên, theo kinh nghiệm của các bà, hẳn người phụ nữ kia đã rắp tâm bỏ lại đứa trẻ này cho tôi. Nghe vậy, tôi hoảng hốt kêu lên “Ôi các bác ơi, cháu biết làm thế nào bây giờ?” rồi bật khóc hu hu. Đứa bé trên tay tôi cũng bắt đầu khóc váng lên. Một bác ngồi ghế bên cạnh bảo tôi thử xem trong túi có giấy tờ gì không. Tôi lật những chiếc áo len, tã lót, thấy có một tờ giấy gấp tư, mở ra chỉ vỏn vẹn mấy dòng “Tên cháu là Linh. Tôi không còn khả năng nuôi con, xin gửi cho người có tấm lòng nhân hậu. Xin hãy thương xót cháu. Cả kiếp này tôi xin đội ơn người đã cưu mang con tôi”. Sau một hồi bàn luận, tất cả hành khách trên xe thống nhất là tài xế cứ cho xe chạy tiếp, còn đứa bé thì tôi mang về trường rồi làm thủ tục gửi nó vào một trại trẻ mồ côi hoặc trung tâm bảo trợ xã hội nào đó. Không còn lựa chọn nào khác, tôi thất thểu mang đứa trẻ về kí túc xá sinh viên trước sự ngỡ ngàng của các bạn cùng phòng. Suốt cả đêm hôm đó, 12 cô sinh viên thay nhau thức để trông một đứa trẻ sơ sinh. Sáng hôm sau tôi lên báo cáo cô giáo chủ nhiệm và Ban giám hiệu nhà trường, các thầy cô họp bàn rồi đưa ra phương án gửi đứa bé vào trại trẻ mồ côi gần đó. Tôi về phòng thu xếp đồ đạc để đưa bé vào trại trẻ, đi được nửa đường, tự dưng lòng dạ tôi cồn cào không yên. Tôi có cảm giác mình không thể xa đứa bé này được, nếu gửi vào trại, không biết rồi số phận bé sẽ ra sao? Liệu có được một gia đình tử tế nào đó nhận làm con nuôi hay sẽ lớn lên trong cảnh côi cút tội nghiệp? Tôi liều lĩnh tự đưa ra quyết định sẽ mang bé quay về và… nuôi nó. Xót thương đứa bé, tôi đã làm tất cả để chăm sóc nó như một người mẹ thực thụ. Ảnh minh họa Hành trình làm “mẹ” khi mới tròn 20 tuổi của tôi thật gian nan. Đang là sinh viên, tôi không có nguồn thu nhập nào ngoài khoản viện trợ hàng tháng trích từ tiền lương giáo viên của mẹ gửi lên, nay lại nuôi cả một đứa trẻ. Tôi xoay xở đủ cách để làm thêm ngoài giờ học. Không có việc gì tôi nề hà, từ cắt dán phông màn đám cưới, hội nghị, trang trí xe hoa đón dâu, làm hoa lụa bán vào những dịp lễ tết, cho đến đi làm gia sư cho các gia đình khá giả… miễn là có tiền mua sữa cho bé. Các bạn ở cùng phòng cũng rất thông cảm, họ giúp tôi trông “con” những lúc tôi lên lớp hoặc ra ngoài đi làm thêm. Mẹ tôi dù rất thương con nhưng cũng không có cách nào giúp đỡ thêm được, vì đồng lương eo hẹp lại phải lo cho cả gia đình. Cứ tất bật như thế suốt hai năm trời, tôi không dám xin thêm tiền của mẹ, chỉ mong mẹ hiểu và cho phép tôi nuôi đứa bé bằng công sức lao động của mình. Đến năm học cuối cùng, tôi may mắn kiếm được một công việc ổn định, mang lại thu nhập cao hơn nhưng cũng chịu áp lực tâm lí hơn nhiều, đó là việc chăm sóc một ông già bị bệnh nặng, ốm nằm liệt giường đã nhiều năm. Các con ông đều giàu có nhưng không ai muốn tự tay chăm sóc một ông bố bệnh tật, chỉ ăn uống, bài tiết tại chỗ, vì thế họ sẵn sàng trả thù lao cho tôi một khoản kha khá. Vì cuộc sống của bé Linh, tôi đã chấp nhận làm công việc này cho đến ngày thi tốt nghiệp ra Khi tạm biệt ông già bện tật đó, tôi cũng phải cố gạt nước mắt quay đi, không dám nhìn lâu vào đôi mắt già nua đang chảy ròng ròng những giọt nước mắt mờ đục… Ra trường, tôi xin được dạy hợp đồng ở trường cấp hai gần nhà. Đúng lúc đó, chương trình “Người xây tổ ấm” của Đài truyền hình đến gặp và làm một phóng sự về cuộc sống của “mẹ con” tôi. Ít lâu sau, một người đàn ông giàu có tìm đến làm quen và nhanh chóng ngỏ ý muốn cưới tôi làm vợ. Anh nói rất cảm phục tấm lòng và nghị lực của tôi, rằng gia đình, dòng họ của anh cần một người phụ nữ nhân hậu như vậy vì xưa nay ông bà ta luôn quan niệm “phúc đức tại mẫu”. Nếu tôi đồng ý làm vợ anh thì đó là hồng phúc lớn của gia đình anh. Trước tấm thịnh tình đó, tôi không suy nghĩ nhiều mà gật đầu chấp thuận làm đám cưới. Năm đầu tiên của cuộc hôn nhân trôi qua trong hạnh phúc ngập tràn. Chồng tôi thương yêu bé Linh không khác gì con đẻ, anh đề nghị tôi làm thủ tục khai sinh đổi họ cho bé sang họ của mình. Anh thuyết phục tôi bỏ nghề dạy học, về cùng anh quản lí công ty. Có lẽ vì vợ chồng hợp tuổi nên công việc buôn bán bất động sản và vật liệu xây dựng của anh ngày càng phát đạt, tiền lãi tháng sau luôn cao hơn tháng trước nhiều lần. Anh không phải là người hẹp hòi nên trợ giúp bên nhà tôi về kinh tế rất hào phóng, mẹ và các em tôi luôn ca ngợi chàng rể quý hết lời. Thế nhưng cuộc sống êm ấm không kéo dài được lâu, bắt đầu từ khi mẹ chồng và chị chồng tôi có những lời bóng gió về bé Linh, họ nghi ngờ bé không phải là “con nuôi” của tôi mà chính là con đẻ. Rồi họ nói thẳng vào mặt tôi rằng “Cô chơi bời cho lắm vào, để đến nỗi có con lại còn dựng lên cái màn kịch nhận con nuôi cho thê thảm. Cô cũng cao mưu thật, lừa được cả đài truyền hình về làm phóng sự như thật…”. Chồng tôi cũng nao núng trước những lập luận của mẹ và chị, không còn mặn nồng với tôi và tỏ ra hờ hững, lạnh nhạt với bé Linh. Không khí trong gia đình từ lúc nào đã trở nên u ám, ngột ngạt bởi những nghi kị. Không chịu nổi thái độ và những lời nói xúc xiểm của gia đình chồng, tôi quyết định đưa đứa con nuôi tròn 4 tuổi đi làm xét nghiệm ADN. Thời điểm đó, một ca xét nghiệm phải trả chi phí lên tới 24 triệu đồng và thời gian đợi kết quả là một tuần. Gom góp hết tiền dành dụm được, tôi đưa con lên Trung tâm xét nghiệm ADN, nơi tôi làm việc bây giờ, với sự “hộ tống” của đầy đủ các thành viên trong gia đình chồng. Ngày trả kết quả, bố mẹ, các anh chị em của chồng tôi đều có mặt tại Trung tâm, họ truyền tay nhau tờ kết quả để nhìn rõ kết luận là bé Linh không phải con đẻ của tôi. Nỗi oan được giải tỏa, nhưng tình cảm của tôi dành cho họ dường như đã cạn đến đáy khi hiểu ra một điều họ muốn ép tôi li hôn với chồng để anh ấy có thể kết hôn với con gái của một đối tác làm ăn có công ty rất lớn ở nước ngoài. Tôi hỏi thẳng chồng có muốn tiếp tục chung sống nữa không, anh ấy không dám trả lời thẳng mà chỉ cúi đầu lí nhí “Tất cả là tùy sự sắp xếp của gia đình anh”. Vậy là đã rõ, cho dù có kết quả khẳng định bé Linh không phải con tôi thì anh vẫn phải tuân thủ sự tính toán thực dụng của mẹ và chị mình. Ngay sáng hôm sau tôi để lá đơn ly hôn kí sẵn trên bàn và lặng lẽ bế con ra đi. Cuộc sống làm mẹ đơn thân của tôi trở lại y như những ngày đầu tay trắng nuôi con… DNA Testings sưu tầm Quý khách hàng có nhu cầu vui lòng liên hệ với chúng tôi Chúng tôi rất hân hạnh được phục vụ Quý khách trên toàn quốc! - Thông tin liên hệ CÔNG TY TNHH MTV TM VÀ DV DNA TESTINGS Địa chỉ tại TP. HCM - Tầng 8, Tòa nhà LOYAL 151 Võ Thị Sáu, P 6, Q 3. - Số 11 Đường 49, Khu phố 6, Phường Hiệp Bình Chánh, Quận Thủ Đức. Địa chỉ tại Hà Nội - Số 22 LK 11B Khu Đô thị Mỗ Lao, Hà Đông. Hotline 0906 87 97 00 Điện thoại 028 3 520 87 67 - Fax 08 3 520 87 68 Email - Skype huynhvanphuc15032015 Website Địa chỉ tại TP. Hồ Chí Minh Trụ sở chính Quận 3 - Địa chỉ Tầng Trệt, Tòa nhà LoYal 151 Võ Thị Sáu, P. Võ Thị Sáu, Quận 3, - Hotline Quận Bình Thạnh - Địa chỉ Số 149 Đường Đinh Bộ Lĩnh, Phường 26, Quận Bình Thạnh, TP. HCM - Hotline Quận 11 - Địa chỉ 564 Nguyễn Chí Thanh, Phường 7, Quận 11, TP. HCM đối diện bệnh viện chợ Rẫy. - Hotline Hà Nội - Địa chỉ Toà F5, Số 112 Trung Kính, Q. Cầu Giấy, TP. Hà Nội - Hotline
Bà Nguyễn Thị Nga, Giám đốc Trung tâm Phân tích ADN và công nghệ di truyền, đã có hàng chục năm gắn bó với nghề xét nghiệm ADN. Công việc ở trung tâm là những hoạt động khoa học nhưng không ít lần bà Nga phải đóng vai trò như một chuyên gia tâm lý và cũng không ít lần bà nhận được những gợi ý nhận tiền để thay đổi kết quả. Khi được hỏi liệu có phải vì ADN mà hạnh phúc của nhiều gia đình bị tan vỡ không, bà Nga thẳng thắn "Câu trả lời của tôi bao giờ cũng là "Không!". Bởi hạnh phúc gia đình chỉ có được khi mỗi thành viên trong đó có lối sống lành mạnh, thủy chung, trong sáng. Và niềm tin yêu giữa mỗi con người với nhau là trọn vẹn thì họ không có những bí mật "chết người" để mà nhờ đến ADN "giải mã". Bà Nguyễn Thị Nga, Giám đốc Trung tâm Phân tích ADN và công nghệ di truyền Bằng chứng, bà kể lại một câu chuyện mà trung tâm đã từng tiếp nhận. Một ngày, một người đàn ông đến gặp nhân viên trung tâm với thái độ giận dữ. Anh Huy tên của người này này tức giận khi nói rằng không hiểu vì sao đang yên lành mà trung tâm lại kết luận ông và 1 đứa trẻ lạ lẫm có quan hệ huyết thống? Theo đó, chị Hằng vợ anh Huy trên đường đi làm đã bị một người phụ nữ dẫn theo một đứa trẻ chặn lại và đòi được nói chuyện trọng đại. Theo người phụ nữ lạ mặt này, chị ta khẳng định với chị Hằng đứa trẻ là con của chồng chị. Để chứng minh lời mình nói là thật, người phụ nữ kia nhổ vài sợi tóc trên đầu con mình và khuyên chị Hằng nên xét nghiệm ADN giữa cháu bé và chồng chị để tìm ra sự thật. "Ở trung tâm, chồng chị Hằng một mực khẳng định anh chưa bao giờ phản bội vợ và không tin ở kết quả xét nghiệm ADN. Sau khi trò chuyện thì tôi mới biết anh này có một cậu em sinh đôi. Tôi thuyết phục anh ta về nói chuyện với em trai và đưa mẫu tóc của người em để xét nghiệm lại", bà Nga kể. Không nằm ngoài dự đoán của người phụ nữ này, kết quả xét nghiệm cho thấy anh Huy và người em là một cặp sinh đôi cùng trứng. Gien của họ trùng nhau hoàn toàn. Cầm kết quả trên tay, anh Huy vui mừng kể lại trước đó anh đã có cuộc nói chuyện với em trai và cậu em đã thú nhận sự thật với anh. Đứa trẻ chính là con của em trai mình. Kể từ khi sinh con xong, mẹ đứa bé đã dùng con để yêu cầu chu cấp đủ thứ. Sau một thời gian, thấy cha thật của đứa trẻ hết khả năng chu cấp, người phụ nữ đã “khôn lỏi” tìm đến người anh em sinh đôi để bắt anh Huy phải có trách nhiệm với đứa trẻ. May mắn, bằng trực giác và kinh nghiệm, bà đã “cứu” được một gia đình tránh khỏi cảnh tan nát. Việc mọi người chưa hiểu rõ, hiểu kỹ và nhiều hơn là hiểu nhầm khiến mọi chuyện đơn giản lại bị hóa phức tạp. Tờ giấy ADN nhiều khi không chỉ là con chữ khô khốc mà đó còn là cả một câu chuyện "éo le" Kể về một trường hợp khác, bà cho biết, hiện nay nhiều ông chồng vì mong muốn có con trai mà chấp nhận một mối quan hệ ngoài luồng để kiếm con. Nhưng người đàn ông trong câu chuyện sau lại “đắng lòng hơn” khi bị chính “người tình” lừa trắng trợn. Trong một lần đi công tác ở Hải Phòng, người này đã quan hệ với một cô gái. Thầm ước đứa con là con trai, ông vô cùng vui mừng khi cô gái này có thai và sau khi đi siêu âm thì thông báo cho ông, đứa con trong bụng cô ta là một bé trai. Nhưng tình cờ, trong một lần tình cờ cờ đọc một bài báo về chuyện ở Trung tâm Phân tích ADN, ông quyết định nhờ trung tâm xác định xem đứa trẻ có đúng là con của mình hay bị cô bồ cho “đổ vỏ” hộ. Sau khi nhận được tư vấn của trung tâm là chỉ cần một cái cuống rốn của đứa trẻ là có thể xét nghiệm được, ông tìm cách gọi về cho cô bồ để xin cuống rốn của con làm kỷ niệm cho đỡ nhớ. Không ngần ngại, cô bồ tin lời và đóng gói cuống rốn của con gửi về cho ông. Nguyên nhân dẫn đến việc đi xét nghiệm của ông chỉ muốn chắc chắn mối quan hệ huyết thống giữa ông và con. Nhưng chưa kịp mừng rỡ vì đứa bé đúng là con của ông thì ông đã “ngã ngửa” vì giới tính của đứa bé. Đứa trẻ thực chất là một bé gái chứ không phải bé trai như ông này mong ước. Sau đó ông mới vỡ lẽ vì sao cô bồ luôn ngăn cản mỗi khi ông muốn chạm vào “cái ấy” của con.
câu chuyện về xét nghiệm adn